TÍNH CÁCH & KHÁT VỌNG CỦA SÓNG-EM
Bằng nghệ thuật điệp cấu trúc và các tính từ tương phẩn đối lập:
'' Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ ''
Để kết nối các tính từ ấy ,Xuân Quỳnh không chọn lựa các quan hệ từ mang ý nghĩa bổ sung, đối lập mà lại sử dụng liên từ '' và'' như một cách để ta hiểu rằng, chúng đối lập nhưng vẫn thống nhất trong một chỉnh thể. Bằng những biện pháp nghệ thuật đó, Xuân Quỳnh đã tái hiện thành công trước mắt người đọc không gian biển khơi bát ngát ,bao la, nơi muôn vàn con sóng đầy biến động. Có khi thật hiền hòa, '' dịu êm'','' lặng lẽ'', lúc lạ trở nên ồn ào, dữ dội hơn bao giờ hết...Những con sóng vô hồi ngoài biển khơi khiến ta liên tưởng đến tâm hồn của người phụ nữ đang yêu , cũng mang những trạng thái thật khác biệt, dịu dàng, sâu lắng thật đấy nhưng cũng sẽ sôi nổi, hờn ghen,mãnh liệt ngay đấy. Trong một bài thơ Xuân quỳnh cũng nói :
'' Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố''.
Trong tình yêu người phụ nữ trở nên thật khó hiểu: '' Em bảo anh đi đi- Sao anh không đứng lại -Em bảo anh đứng lại-Sao anh vội về ngay''. Với họ, tình yêu là cây đàn muôn điệu để họ gảy nên những thanh âm,cung bậc khác nhau. Dù là lúc nhẹ nhàng hay sôi nổi thì vẫn tràn đầy cảm xúc .
Con sóng được nhân hóa qua động từ '' tìm'' trở nên đầy cá tính ,dứt khoát chối bỏ một nơi tù túng chật chội là ''sông''để đến nơi mênh mông , khoáng đạt là ''bể'' - nơi tìm thấy sức mạnh và ý nghĩa của '' đời sóng''. Con sóng cũng ẩn dụ cho khát vọng của người phụ nữ khi yêu. Họ vẫn bao dung ,nhân ái nhưng họ không phó mặc số phận '' Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn '' như người phụ nữ xưa. Những người phụ nữ hiện đại làm chủ số phận, sống với hạnh phúc chân chính, nơi họ tìm thấy sự bao dung, cao cả của tình yêu. Những câu thơ được viết khi nhà thơ 27 tuổi ,khi chưa trải qua những đổ vỡ hôn nhân nhưng đã thể hiện một tâm hồn phụ nữ chứa đựng nhiều âu lo, khắc khoải .
Con sóng có thể có lúc dịu êm,lúc dữ dội nhưng có những điều mãi chẳng đổi thay:
'' Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế ''
Cách diễn đạt đối lập '' Ngày xưa'' là thời gian quá khứ không xác định, '' ngày sau'' là thời gian tương lai không giới hạn. Những khoảng thời gian được đặt cách nhau để đi đến khẳng định : '' vẫn thế''-nghĩa là không thay đổi. Con sóng sẽ mãi rung lên những nhịp đập phập phồng của thủy triều,đó là bản chất muôn đời của sóng.
'' Làm sao sống được mà không yêu
Không nhớ không thương một kẻ nào''
Tình yêu cũng như vậy, là điều bất diệt chừng nào con người còn tồn tại. Xuân Quỳnh còn nhấn mạnh '' Bồi hồi trong ngực trẻ''. Tình yêu cồn cào ,mãnh liệt hơn cả trong những trái tim trẻ tuổi '' Hãy để trẻ con nói vị ngon của cây kẹo-Hãy dể tuổi trẻ ca ngợi tình yêu''. Nhưng có lẽ còn có thể hiểu, khi con người còn yêu và được yêu thì họ sẽ mãi trẻ trung và đầy sức sống,tình yêu có sức mạnh tái sinh con người.
Bằng nghệ thuật điệp cấu trúc và các tính từ tương phẩn đối lập:
'' Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ ''
Để kết nối các tính từ ấy ,Xuân Quỳnh không chọn lựa các quan hệ từ mang ý nghĩa bổ sung, đối lập mà lại sử dụng liên từ '' và'' như một cách để ta hiểu rằng, chúng đối lập nhưng vẫn thống nhất trong một chỉnh thể. Bằng những biện pháp nghệ thuật đó, Xuân Quỳnh đã tái hiện thành công trước mắt người đọc không gian biển khơi bát ngát ,bao la, nơi muôn vàn con sóng đầy biến động. Có khi thật hiền hòa, '' dịu êm'','' lặng lẽ'', lúc lạ trở nên ồn ào, dữ dội hơn bao giờ hết...Những con sóng vô hồi ngoài biển khơi khiến ta liên tưởng đến tâm hồn của người phụ nữ đang yêu , cũng mang những trạng thái thật khác biệt, dịu dàng, sâu lắng thật đấy nhưng cũng sẽ sôi nổi, hờn ghen,mãnh liệt ngay đấy. Trong một bài thơ Xuân quỳnh cũng nói :
'' Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố''.
Trong tình yêu người phụ nữ trở nên thật khó hiểu: '' Em bảo anh đi đi- Sao anh không đứng lại -Em bảo anh đứng lại-Sao anh vội về ngay''. Với họ, tình yêu là cây đàn muôn điệu để họ gảy nên những thanh âm,cung bậc khác nhau. Dù là lúc nhẹ nhàng hay sôi nổi thì vẫn tràn đầy cảm xúc .
Con sóng được nhân hóa qua động từ '' tìm'' trở nên đầy cá tính ,dứt khoát chối bỏ một nơi tù túng chật chội là ''sông''để đến nơi mênh mông , khoáng đạt là ''bể'' - nơi tìm thấy sức mạnh và ý nghĩa của '' đời sóng''. Con sóng cũng ẩn dụ cho khát vọng của người phụ nữ khi yêu. Họ vẫn bao dung ,nhân ái nhưng họ không phó mặc số phận '' Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn '' như người phụ nữ xưa. Những người phụ nữ hiện đại làm chủ số phận, sống với hạnh phúc chân chính, nơi họ tìm thấy sự bao dung, cao cả của tình yêu. Những câu thơ được viết khi nhà thơ 27 tuổi ,khi chưa trải qua những đổ vỡ hôn nhân nhưng đã thể hiện một tâm hồn phụ nữ chứa đựng nhiều âu lo, khắc khoải .
Con sóng có thể có lúc dịu êm,lúc dữ dội nhưng có những điều mãi chẳng đổi thay:
'' Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế ''
Cách diễn đạt đối lập '' Ngày xưa'' là thời gian quá khứ không xác định, '' ngày sau'' là thời gian tương lai không giới hạn. Những khoảng thời gian được đặt cách nhau để đi đến khẳng định : '' vẫn thế''-nghĩa là không thay đổi. Con sóng sẽ mãi rung lên những nhịp đập phập phồng của thủy triều,đó là bản chất muôn đời của sóng.
'' Làm sao sống được mà không yêu
Không nhớ không thương một kẻ nào''
Tình yêu cũng như vậy, là điều bất diệt chừng nào con người còn tồn tại. Xuân Quỳnh còn nhấn mạnh '' Bồi hồi trong ngực trẻ''. Tình yêu cồn cào ,mãnh liệt hơn cả trong những trái tim trẻ tuổi '' Hãy để trẻ con nói vị ngon của cây kẹo-Hãy dể tuổi trẻ ca ngợi tình yêu''. Nhưng có lẽ còn có thể hiểu, khi con người còn yêu và được yêu thì họ sẽ mãi trẻ trung và đầy sức sống,tình yêu có sức mạnh tái sinh con người.
Nhận xét
Đăng nhận xét